Bất chấp những ồn ào đời tư và phản ứng trước đây của khán giả, Jack tiếp tục gây phẫn nộ khi thể hiện một ca khúc chưa được cấp phép với lời lẽ ngạo mạn, phản cảm: “Mấy đứa không ưa anh ngoài đời làm sao mà dám? Anh hát chơi chơi hơn một kiếp của nó đi làm!” – kèm theo một câu hát dễ liên tưởng đến sự dung tục.
Thay vì nhìn nhận sai sót, Jack và công ty quản lý lại biện minh rằng khán giả “nghe nhầm”, cho rằng đây chỉ là phần ngẫu hứng không chuẩn bị trước… Cách phản ứng này không chỉ thể hiện sự thiếu chuyên nghiệp mà còn phơi bày thái độ xem thường khán giả.
Đáng lo hơn là phản ứng của một bộ phận người hâm mộ, những người sẵn sàng bênh vực thần tượng bất chấp đúng sai. Khi cái lệch chuẩn được cổ xuý, nó sẽ nhanh chóng trở thành chuẩn mới, kéo theo sự xuống cấp của ngôn ngữ và thẩm mỹ trong đời sống âm nhạc.
Điều đáng ghi nhận là cơ quan quản lý đã có hành động dứt khoát và kịp thời. Mức phạt tiền cùng thời gian đình chỉ biểu diễn cho thấy thông điệp rõ ràng: nghệ thuật không phải nơi dung dưỡng cho sự ngạo mạn, và tự do sáng tạo không đồng nghĩa với tự do xúc phạm chuẩn mực xã hội.
Một ca khúc dù được gọi là “sản phẩm” nghệ thuật vẫn phải đáp ứng những giá trị cơ bản của nghệ thuật: hướng con người đến với chân, thiện, mỹ. Không thể lấy lý do cá tính nghệ sĩ để bao biện cho sự lệch chuẩn trong ngôn từ hay thái độ. Khi nghệ sĩ xuất hiện trước công chúng, họ không chỉ thể hiện bản thân mà còn định hình gu thẩm mỹ, lối sống và suy nghĩ của người nghe – đặc biệt là giới trẻ.
Việc xử phạt Jack thể hiện quyết tâm của cơ quan quản lý trong việc siết lại kỷ cương giữa thời điểm thị trường âm nhạc bị chi phối bởi lượt xem, xu hướng mạng và sự tung hô ảo.
Âm nhạc là loại hình nghệ thuật dễ chạm đến cảm xúc con người, tạo nên sự đồng cảm và niềm tin, giúp người nghe cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản. Nhưng vài năm gần đây, không ít sản phẩm âm nhạc Việt bị phản ứng vì ca từ dung tục, gợi cảm quá mức, nội dung nhảm nhí nhưng vẫn viral nhờ chiêu trò và thuật toán.
Nếu không có những ranh giới rõ ràng, tự do sáng tạo sẽ bị hiểu sai lệch và mất kiểm soát. Khán giả, đặc biệt là lớp trẻ, sẽ bị dẫn dắt bởi những thông điệp lệch lạc về giá trị, về văn hoá. Tuy nhiên, để có một nền âm nhạc lành mạnh, điều cần hơn những biên bản xử phạt là chiến lược tổng thể từ nâng cao giáo dục thẩm mỹ, phát huy vai trò tự quản của các hiệp hội nghề nghiệp, tăng trách nhiệm của các nền tảng phát hành… thay vì chỉ tăng cường kiểm duyệt ca từ của các ca khúc đã phát hành.
Ở kỷ nguyên công nghệ, âm nhạc có thể đến với công chúng chỉ bằng 1 cú nhấp vào mạng xã hội, nhưng chính vì thế, nghệ sĩ càng phải cẩn trọng hơn với từng câu hát, từng hình ảnh mang đến với khán giả. Các nền tảng cũng không thể đứng ngoài trách nhiệm kiểm soát nội dung, thay vì chỉ chạy theo lượt xem.















